Mọi so sánh đều là khập khiễng, chính phủ đéo nào chả thấy việc dân phản đối, lật đổ chỉnh phủ là sai là không nên.
Ví dụ công ty A thay đổi dàn lãnh đạo dẫn đến phá sản thì cty mình thay đổi cũng phá sản??? Cty mình thay đổi và thành công thì sao, đa số cty gặp vấn đề mới cần thay đổi chứ ăn nên làm ra đủ KPI thì thay đổi làm cái quái gì.
Nói sang chính trị, 1 đất nước nào đó có vấn đề mới bị lật đổ chính quyền. Nếu dân giàu nước mạnh ngu chó gì đi thay đổi nó. Cho nên đéo việc gì phải sợ cách mạng màu cách mạng không màu nếu đất nước Công Bằng - Dân Chủ - Văn Minh đời sống người dân ấm no.
Cái chốt lại vẫn là bài tuyên truyền 1 chiều chỉ nói về cái mất của vấn đề khi đòi thay đổi 1 chế độ chứ ko thằng nào nói cái được. Nó đánh tráo khái niệm như kiểu thà bị tham nhũng bất công còn hơn là chiến tranh loạn lạc.
Chả thế Bác Hồ chả có câu:
"Gạo đem vào giã bao đau đớn
Gạo giã xong rồi trắng tựa bông..."
Đôi khi muốn nhận kết quả tốt phải trải qua cả 1 quá trình gian khổ. Còn chế độ Bangladesh nó trắng tựa bông rồi thì đéo ai rảnh mà giã nữa.