Chào ae, tôi đang nhỏ tuổi nên xin phép ae tôi xin bằng em.
Qua câu này có thể thấy hiện tại m đéo bỏ được cờ bạc đâu, đọc thì tưởng lịch sự nhưng bản chất bên trong là cái tôi rất cao ngạo của m, lẽ tất yếu cái tôi cao thì đéo bao giờ muốn thua dù sự thật là m đéo ăn bao giờ ăn được nhà cái.
Khi nào m viết được (nói được) : con lạy ông đi qua lạy bà đi lại, con ngu si tham lam chơi bời cờ bạc nợ nợ nần, ông bà cho con xin lời khuyên ạ.
Khi đấy m có thể tự bỏ được.
M tìm lại bài của t nói về cờ bạc mà đọc. T là dân IT, tao đẻ ra được mấy app cờ bạc nên t ko bao h chơi, có mấy thằng ngu ms lao đầu vào chơi
M cũng nên bỏ thời gian vô công rồi nghề của m để đọc bài của thằng này, để có thêm tí kiến thức. Giống như m nhìn đống cứt mà biết là đống cứt m có dám ăn nữa k?
Cuối cùng, nếu m có sở thích cờ bạc (như tao) và thích cảm giác phê dopamine khi thắng, thì chơi poker, 1 bộ môn cờ bạc mà khi t thua thì tự t biết là do người ta giỏi hơn chứ đéo phải do t đen, và t có thể học hỏi hàng ngày để giỏi lên dần (GTO).
Khi chân người ta chạm đất, thì họ mới có thể nhảy lên được
Đôi lời, hi vọng giúp được m. Nên nhớ dưới mặt đất còn có lòng đất, cuộc sống của m còn đang hơn rất rất nhiều người.