Hôm nay con làm thơ dâng bác
Ý thơ dâng trào máu sục sôi
Niềm tin ấy mãnh liệt lắm lắm
Đưa đất nước ra biển lớn năm châu
Chúng ta có: đất đai bạc ngàn
Rừng đầy thú, biển ngọc ngà sóng vỗ
Bao thế hệ thông minh cần cù
Trước sau gì, cơ đồ cũng sáng lạn
Tình vô sản trông như ngọc khiết
Tính thông minh trí tuệ đồng bào
5 điều bác dạy nằm trong vỡ
Tư tưởng bác kẹp nhành hoa sen
Đêm trăng sáng, mơ về thơ bác
Trí tuệ lớn, ngôi sao lung linh
Ánh đèn cầy bên trang sách nhỏ
Lũ đom đóm kể về trạng nguyên
Nếu ngày ấy bến Nhà Rồng đóng cửa
Người lang thang quay trở lại Nghệ An
Làm giáo làng hay một chân thư lại
Thì ngày nay dân đã thoát lầm than
Nếu ngày ấy, sông Sài Gòn nổi sóng
Người đang leo bỗng rớt mẹ xuống sông
Bầy sấu đói đã reo mừng ruớc bác
Thì ngày sau xương đâu trắng cánh đồng
Nếu ngày ấy trên bong tàu đêm tối
"Người lao công đang quét dọn hành lang"
Cơn sóng dữ tiễn đưa về đáy biển
Thì ngày nay quê mẹ đã bình an
Nếu ngày ấy trời Paris trở lạnh
Cục gạch hồng chẳng đủ ấm qua đêm
Bác chết cóng trên mình cô đầm nái
Thì ngày nay tổ quốc đã êm đềm
Nếu ngày ấy, tên toàn quyền rộng lượng
Cho người vào trường thuộc địa, khỏi thi
Mẫu quốc đã có thêm Hoàng Cao Khải
Mà An Nam cũng thoát cảnh "bác đi"
Nếu nếu nếu, thêm một ngàn lần nếu
Bác chẳng đi! Đi chẳng có ngày về!
Về, thượng mã phong bờ hang Pác Bó
Thì ngày nay đâu có lũ u mê!