duynguyenminh
Giáo sư
Xuân Hương ơi hỡi xuân Hương
Nét thơ phóng khoáng nên có tên hồ
Giai nhân tuyệt sắc hồng trần
Trạng Quỳnh tiếc nuối, ko liền ý thơ
Ba chìm bẫy nỗi lênh đênh
Em đi đâu mất, tình anh ai chiều
Bước tới, chiều mưa, bóng xế tà
Anh đây em đó, biết tìm nơi đâu
Cỏ cây chen đá, lá chen hoa
Tiều phu đốn củi hát bài nhân gian
Chợt chợt vẽ ra hình kiều
Cô nàng trong trắng mặc đời trắng đen
Đi tảo mộ lòng người thoan thoát
Nguyễn du tình vẽ vết ngựa đi
Giám sinh buồn vẫn không lối thoát
Kiếp 2 lòng mãi mãi cô đơn
Nét thơ phóng khoáng nên có tên hồ
Giai nhân tuyệt sắc hồng trần
Trạng Quỳnh tiếc nuối, ko liền ý thơ
Ba chìm bẫy nỗi lênh đênh
Em đi đâu mất, tình anh ai chiều
Bước tới, chiều mưa, bóng xế tà
Anh đây em đó, biết tìm nơi đâu
Cỏ cây chen đá, lá chen hoa
Tiều phu đốn củi hát bài nhân gian
Chợt chợt vẽ ra hình kiều
Cô nàng trong trắng mặc đời trắng đen
Đi tảo mộ lòng người thoan thoát
Nguyễn du tình vẽ vết ngựa đi
Giám sinh buồn vẫn không lối thoát
Kiếp 2 lòng mãi mãi cô đơn