• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

T bị mẹ t chì chiết chửi mắng suốt ngày, có lẽ phải đi khám tâm lý

meowwwww

Yếu sinh lý
T buồn quá, mỗi khi bị mẹ t mắng chửi, t hoang mang cực độ, trong lòng như có hòn đá vô hình đè vào.
Lúc ấy, t chỉ muốn thu mình vào, thật nhỏ bé càg tốt để chạy trốn, t cũg ko thiết ăn uống.
Chưa bao h rạch tay vì sợ đau, nhưng đã nhiều lần muốn treo cổ, sau mỗi trận chì chiết của mẹ t.
Điển hình như việc t ko nghe đt, mẹ t cũg chửi bới thậm tệ, chửi ngày này qua ngày khác. Sáng sớm chửi, đêm tối chửi.
T về muộn, bà cũng đay nghiến t là giống chó chứ ko phải ng.
Ngày còn bé bà hay để t khóc 2,3h sáng ngoài cổng trong đêm tối. Bà ko bao h nói lời y thương t, nhưg bắt t phải y thương bà. Bà nhân danh đẻ ra t để trói buộc t.
Rồi t dẫn bạn trai về ra mắt, bà ko ưa, liên tục soi mói, khi chỉ có mình t, bắt đầu lôi lỗi bạn t ra chì chiết từng ngày. Nói rất dài, rất nhiều. Bà tuyên bố nếu bạn t đến, bà ấy đuổi thẳng cổ, nhà bà, bà có quyền.
Tới mức t nghĩ t ko phải con ruột, và t còn nghĩ mẹ t bị đè nén cuộc sống nhiều nên đá thúng đụng nia. Bố mẹ t ly thân từ lúc mẹ t mang bầu. Bà dc có duy nhất t.
Trước kia, bà ngoại còn sống. Mẹ t với bà cũng hay chửi nhau ầm ĩ.
T thấy t khổ về mặt tinh thần quá chừng.
T thừa nhận t cũg ngang bướng, hay chống đối. Và nhiều lúc t nghĩ t là đứa con bất hiếu, nhưg t ko thể xua dc cảm giác ghét mẹ t và t càg chống đối nhiều hơn. T thấy lòng t lạnh như băng, cũng ko thiết tha gì, chỉ muốn bỏ đi 1 chỗ, nhưng cũg ko đành vì bà chỉ có mình t.
Đúng là 1 cái vòng luẩn quẩn. Quá khổ. T phải làm sao bây h. T biết t đag sai, nhưng t ko thể thoát ra nổi tiêu cực 😔
 

Ngưỡng Thiên

Thượng Thư
" Chia sẻ 01 người từng bị nghe chửi hơn 35 năm, giờ có mọi thứ nhưng vẫn nghe chửi mỗi khi gặp mà thấy chẳng sao, còn hơn là đến lúc không có bố mẹ chửi mình." :))

Chỉ là cảm xúc nhất thời,
Mẹ con không hợp, nên hơi mệt đầu
Mười năm nữa cũng chẳng lâu,
Lúc đó mẹ cũng, bạc đầu hơn nay
Khi ấy nghe chửi cũng hay,
Vì tâm ta vững, chửi này thường thôi
Trái tim cũng trưởng thành rồi,
Khác hồi còn trẻ, cái tôi còn nhiều
Sau này mẹ chửi bao nhiêu,
Ta cũng sẽ thấy, chửi nhiều không sao.​
 
Chỉnh sửa lần cuối:

meowwwww

Yếu sinh lý
Chủ thớt
" Chia sẻ 01 người từng bị nghe chửi hơn 35 năm, giờ có mọi thứ nhưng vẫn nghe chửi mỗi khi gặp mà thấy chẳng sao, còn hơn là đến lúc không có bố mẹ chửi mình." :))

Chỉ là cảm xúc nhất thời,
Mẹ con không hợp, nên hơi mệt đầu
Mười năm nữa cũng chẳng lâu,
Lúc đó mẹ cũng, bạc đầu hơn nay
Khi ấy nghe chửi cũng hay,
Vì tâm ta vững, chửi này thường thôi
Trái tim cũng trưởng thành rồi,
Khác hồi còn trẻ, cái tôi còn nhiều
Sau này mẹ chửi bao nhiêu,
Ta cũng sẽ thấy, chửi nhiều không sao.​
Cảm ơn Thiên, mỗi khi nghe mẹ t chửi, t chỉ biết search gg những trường hợp giống mình để lấy sự đồng cảm và tự an ủi, để ko nổi giận lên rồi lại cãi cọ, rất là mệt mỏi . Dẫu biết là sau này ko còn mẹ để nghe chửi nữa, nhưg t thấy bế tắc quá, k thoát ra nổi.😔
 

meowwwww

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Đi xa làm ăn đi chứ bấu víu bã làm gì
T đi làm rồi. Đợt này thất nghiệp ở nhà, lại giáp mặt nhiều thành ra những việc nhỏ nhặt tích tụ lại, bà vơ cả vào chửi suốt ngày.
T có bực, nói lại, bà bảo h t đi làm có tiền rồi nên thích nói j cũng dc, còn bà h ko làm ra tiền thì khinh khi bà.
Rồi con bà đẻ ra bà ko nói dc. Mặc dù t đã nói quan điểm của con khác của mẹ. Mẹ k thể lúc nào cũg bắt con phải theo ý mẹ dc.
Rồi bà tuyên bố, nếu sau t cưới a kia, thì đừng có cưới ở nhà bà. 😔
 

tatcataicong

Ham vui từ nhỏ
T buồn quá, mỗi khi bị mẹ t mắng chửi, t hoang mang cực độ, trong lòng như có hòn đá vô hình đè vào.
Lúc ấy, t chỉ muốn thu mình vào, thật nhỏ bé càg tốt để chạy trốn, t cũg ko thiết ăn uống.
Chưa bao h rạch tay vì sợ đau, nhưng đã nhiều lần muốn treo cổ, sau mỗi trận chì chiết của mẹ t.
Điển hình như việc t ko nghe đt, mẹ t cũg chửi bới thậm tệ, chửi ngày này qua ngày khác. Sáng sớm chửi, đêm tối chửi.
T về muộn, bà cũng đay nghiến t là giống chó chứ ko phải ng.
Ngày còn bé bà hay để t khóc 2,3h sáng ngoài cổng trong đêm tối. Bà ko bao h nói lời y thương t, nhưg bắt t phải y thương bà. Bà nhân danh đẻ ra t để trói buộc t.
Rồi t dẫn bạn trai về ra mắt, bà ko ưa, liên tục soi mói, khi chỉ có mình t, bắt đầu lôi lỗi bạn t ra chì chiết từng ngày. Nói rất dài, rất nhiều. Bà tuyên bố nếu bạn t đến, bà ấy đuổi thẳng cổ, nhà bà, bà có quyền.
Tới mức t nghĩ t ko phải con ruột, và t còn nghĩ mẹ t bị đè nén cuộc sống nhiều nên đá thúng đụng nia. Bố mẹ t ly thân từ lúc mẹ t mang bầu. Bà dc có duy nhất t.
Trước kia, bà ngoại còn sống. Mẹ t với bà cũng hay chửi nhau ầm ĩ.
T thấy t khổ về mặt tinh thần quá chừng.
T thừa nhận t cũg ngang bướng, hay chống đối. Và nhiều lúc t nghĩ t là đứa con bất hiếu, nhưg t ko thể xua dc cảm giác ghét mẹ t và t càg chống đối nhiều hơn. T thấy lòng t lạnh như băng, cũng ko thiết tha gì, chỉ muốn bỏ đi 1 chỗ, nhưng cũg ko đành vì bà chỉ có mình t.
Đúng là 1 cái vòng luẩn quẩn. Quá khổ. T phải làm sao bây h. T biết t đag sai, nhưng t ko thể thoát ra nổi tiêu cực 😔
T 38 có vợ 2 con bồ . CTY riêng nhà 2 cái . Mẹ t cáu còn bảo đẻ mẹ quả trứng ra ăn nè .
 

meowwwww

Yếu sinh lý
Chủ thớt
T 38 có vợ 2 con bồ . CTY riêng nhà 2 cái . Mẹ t cáu còn bảo đẻ mẹ quả trứng ra ăn nè .
Chửi vậy còn nhẹ. Mẹ t chửi kiểu chì chiết, nhiếc móc, rên rỉ, khóc lóc . T sợ lắm. Lời nói như dao, như dùi nhọn chĩa vào t 😔
 

Ngưỡng Thiên

Thượng Thư
Cảm ơn Thiên, mỗi khi nghe mẹ t chửi, t chỉ biết search gg những trường hợp giống mình để lấy sự đồng cảm và tự an ủi, để ko nổi giận lên rồi lại cãi cọ, rất là mệt mỏi . Dẫu biết là sau này ko còn mẹ để nghe chửi nữa, nhưg t thấy bế tắc quá, k thoát ra nổi.😔
Thời gian tầm tuổi 2x thì cảm thấy mệt mỏi và cãi nhau thôi vì mọi thứ chưa ổn định, chưa quen áp lực ngoài xh + áp lực ở nhà, nhưng sau khi lên tuổi gần 4x có công ăn việc làm ổn định + có gia đình rồi thì nhìn lại thấy những điều đó là bình thường, là những kỷ niệm không quên lúc bước chân ra đời. Ai cũng có khoảng thời gian khủng hoảng vậy thôi.
 

Ngưỡng Thiên

Thượng Thư
Chửi vậy còn nhẹ. Mẹ t chửi kiểu chì chiết, nhiếc móc, rên rỉ, khóc lóc . T sợ lắm. Lời nói như dao, như dùi nhọn chĩa vào t 😔
Cứ gặp là chửi kiểu "m tư duy kém, đần thế, ngu thế, m cứ như thế người ta chửi bố mẹ m chứ đéo chửi m đâu, thằng kia/ con kia nó bằng tuổi m đã kiếm tiền như này, m phải như này..." Đúng ko, ai cũng có thời gian như thế thôi, sau này sẽ thấy bình thường.
 

whyde1995

Yếu sinh lý
t cũng sắp 30 r, cũng phải rời nhà thôi. giờ chỉ dám tìm phòng 500 ở tạm chứ sắp thất nghiệp tới nơi rồi:(
 

Cáo sa mạc

Yếu sinh lý
T buồn quá, mỗi khi bị mẹ t mắng chửi, t hoang mang cực độ, trong lòng như có hòn đá vô hình đè vào.
Lúc ấy, t chỉ muốn thu mình vào, thật nhỏ bé càg tốt để chạy trốn, t cũg ko thiết ăn uống.
Chưa bao h rạch tay vì sợ đau, nhưng đã nhiều lần muốn treo cổ, sau mỗi trận chì chiết của mẹ t.
Điển hình như việc t ko nghe đt, mẹ t cũg chửi bới thậm tệ, chửi ngày này qua ngày khác. Sáng sớm chửi, đêm tối chửi.
T về muộn, bà cũng đay nghiến t là giống chó chứ ko phải ng.
Ngày còn bé bà hay để t khóc 2,3h sáng ngoài cổng trong đêm tối. Bà ko bao h nói lời y thương t, nhưg bắt t phải y thương bà. Bà nhân danh đẻ ra t để trói buộc t.
Rồi t dẫn bạn trai về ra mắt, bà ko ưa, liên tục soi mói, khi chỉ có mình t, bắt đầu lôi lỗi bạn t ra chì chiết từng ngày. Nói rất dài, rất nhiều. Bà tuyên bố nếu bạn t đến, bà ấy đuổi thẳng cổ, nhà bà, bà có quyền.
Tới mức t nghĩ t ko phải con ruột, và t còn nghĩ mẹ t bị đè nén cuộc sống nhiều nên đá thúng đụng nia. Bố mẹ t ly thân từ lúc mẹ t mang bầu. Bà dc có duy nhất t.
Trước kia, bà ngoại còn sống. Mẹ t với bà cũng hay chửi nhau ầm ĩ.
T thấy t khổ về mặt tinh thần quá chừng.
T thừa nhận t cũg ngang bướng, hay chống đối. Và nhiều lúc t nghĩ t là đứa con bất hiếu, nhưg t ko thể xua dc cảm giác ghét mẹ t và t càg chống đối nhiều hơn. T thấy lòng t lạnh như băng, cũng ko thiết tha gì, chỉ muốn bỏ đi 1 chỗ, nhưng cũg ko đành vì bà chỉ có mình t.
Đúng là 1 cái vòng luẩn quẩn. Quá khổ. T phải làm sao bây h. T biết t đag sai, nhưng t ko thể thoát ra nổi tiêu cực 😔
Cố lên bạn. Ko ở trong hoàn cảnh của bạn nên cũng ko biết khuyên sao. Nhưng mà thấy ngột ngạt quá thì cố gắng đi làm rồi ở trọ hay gì đó để tránh chạm mặt. Nhiều khi mẹ bạn cũng bị tổn thương tâm lý từ nhỏ (bà ngoại) hay gì đó nên hay đổ dồn những thứ toxic lên bạn. Ở đây ng đáng thương là cả mẹ bạn và cả bạn, nên cố gắng đừng tự làm đau bản thân, cũng đừng tổn thương đến mẹ. Hoàn cảnh bạn ko giống người khác, nên chỉ còn cách cố gắng hơn người khác thôi. Chúc những điều tốt đẹp đến 2 mẹ con.
 

meowwwww

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Cố lên bạn. Ko ở trong hoàn cảnh của bạn nên cũng ko biết khuyên sao. Nhưng mà thấy ngột ngạt quá thì cố gắng đi làm rồi ở trọ hay gì đó để tránh chạm mặt. Nhiều khi mẹ bạn cũng bị tổn thương tâm lý từ nhỏ (bà ngoại) hay gì đó nên hay đổ dồn những thứ toxic lên bạn. Ở đây ng đáng thương là cả mẹ bạn và cả bạn, nên cố gắng đừng tự làm đau bản thân, cũng đừng tổn thương đến mẹ. Hoàn cảnh bạn ko giống người khác, nên chỉ còn cách cố gắng hơn người khác thôi. Chúc những điều tốt đẹp đến 2 mẹ con.
Hồi bà t còn sống, mẹ t là ng hay chửi bà ngoại. Vì bà hay làm trái ý mẹ t. Hoặc lí do gì đó t cũg ko rõ. Có bận mẹ t còn liệng cả mâm cơm đi nữa. 😔 T thương bà ngoại nhiều hơn.
 
Hồi bà t còn sống, mẹ t là ng hay chửi bà ngoại. Vì bà hay làm trái ý mẹ t. Hoặc lí do gì đó t cũg ko rõ. Có bận mẹ t còn liệng cả mâm cơm đi nữa. 😔 T thương bà ngoại nhiều hơn.
Thế thì trong gia đình bạn mấy thứ toxic này nó được truyền theo nhiều thế hệ từ lâu rồi. Mình ngày xưa cũng thế, nhà ly hôn, mỗi lần cáu gắt lên mẹ mình đánh mình ác kinh khủng, người khác nhìn vào còn bảo mẹ mình là sao mày đánh con mày ác thế, toàn dùng đồ để phang thẳng vào đầu (nguyên cái ghế)… đạp đầu vào tường, bóp cổ, dùng ngón tay móc vào phần hàm cổ vv hồi đấy mình mê chơi guitar, cũng bị mẹ đập nát cây guitar của bố. Rồi họ đùn đẩy trách nhiệm nuôi mình, mình cảm giác mình như món nợ để họ đẩy qua đẩy lại ấy, lạc lõng vô cùng.
Và mình cũng từng như bạn, cũng đã từng nghĩ đến tự sát, nhưng rồi dần dần mình đi làm xa, mọi thử lại dần ổn, mình hiểu mẹ hơn, mình tìm hiểu về trầm cảm và mấy chứng bệnh tâm lý. Cái quan trọng ở đây là chính bạn trải qua hoàn cảnh này, thì hãy chính bạn kết thúc nó, đừng để bản thân rơi vào tiêu cực rồi lại đổ dồn lên con bạn, nv thì cái vòng ấy tiếp tục quay, cũng đừng đổ lỗi cho mẹ bạn, tại họ không đủ sự hiểu biết nên họ bộc phát theo bản năng, hãy tách bạch mẹ bạn với cơn tức giận của mẹ, đừng đồng nhất nó với mẹ bạn, mẹ bạn vốn tốt, yêu thương bạn, nhưng do họ bị dồn từ ngày xưa, không được giáo dục đúng cách, ba mẹ vn là thế mà, ít thể hiện yêu thương ra mặt, nhưng chửi thì xối xả, tại họ được dạy nv bởi ông bà, cứ nghĩ khen trẻ con là nó sẽ dễ hư, nên dần để họ thốt ra lời yêu thương con cái nó khó lắm, tại nó bị gượng mồm
Bạn nên tìm đọc cuốn Đại dương đen với Tìm mình trong thế giới hậu tuổi thơ. Có thể bạn sẽ tìm được sự an ủi ở trong đấy, như mình (lưu ý là nội dung trong cuốn Đại dương đen nó khá nặng đô, nên cân nhắc hí)
 

Pinky_lovely

Yếu sinh lý
Thôi mày phận làm con ráng nhịn đi, nghe phật pháp coi như nghiệp mày kiếp trước. Chứ so với tao mày chả là cái đinh gì, cuộc đời tao từ nhỏ sống trong đòn roi và mặc cảm…nhưng tao vẫn tin sẽ có ngày tao thay đổi được số phận và năm nay tao 43t có nhà cửa xe hơi đất cát và đặc biệt những ấm ức lúc nhỏ đã tan biến do mẹ tao lúc ấy một tay nuôi anh em tao ba tao đi bộ đội nên mọi nỗi buồn khổ bã trút lên tao và sau này tao có vợ con tao mới thương mẹ tao nhường nào…tâm sự với mày xíu, làm con thì ba mẹ như thế nào cũng phải yêu thương và kính trọng nhé!
 

Leo69er

Tao là gay
nếu em là con gái anh có phương pháp chữa lành, còn là con trai thôi thì chết mẹ đi
 
Bên trên