meowwwww
Yếu sinh lý
T buồn quá, mỗi khi bị mẹ t mắng chửi, t hoang mang cực độ, trong lòng như có hòn đá vô hình đè vào.
Lúc ấy, t chỉ muốn thu mình vào, thật nhỏ bé càg tốt để chạy trốn, t cũg ko thiết ăn uống.
Chưa bao h rạch tay vì sợ đau, nhưng đã nhiều lần muốn treo cổ, sau mỗi trận chì chiết của mẹ t.
Điển hình như việc t ko nghe đt, mẹ t cũg chửi bới thậm tệ, chửi ngày này qua ngày khác. Sáng sớm chửi, đêm tối chửi.
T về muộn, bà cũng đay nghiến t là giống chó chứ ko phải ng.
Ngày còn bé bà hay để t khóc 2,3h sáng ngoài cổng trong đêm tối. Bà ko bao h nói lời y thương t, nhưg bắt t phải y thương bà. Bà nhân danh đẻ ra t để trói buộc t.
Rồi t dẫn bạn trai về ra mắt, bà ko ưa, liên tục soi mói, khi chỉ có mình t, bắt đầu lôi lỗi bạn t ra chì chiết từng ngày. Nói rất dài, rất nhiều. Bà tuyên bố nếu bạn t đến, bà ấy đuổi thẳng cổ, nhà bà, bà có quyền.
Tới mức t nghĩ t ko phải con ruột, và t còn nghĩ mẹ t bị đè nén cuộc sống nhiều nên đá thúng đụng nia. Bố mẹ t ly thân từ lúc mẹ t mang bầu. Bà dc có duy nhất t.
Trước kia, bà ngoại còn sống. Mẹ t với bà cũng hay chửi nhau ầm ĩ.
T thấy t khổ về mặt tinh thần quá chừng.
T thừa nhận t cũg ngang bướng, hay chống đối. Và nhiều lúc t nghĩ t là đứa con bất hiếu, nhưg t ko thể xua dc cảm giác ghét mẹ t và t càg chống đối nhiều hơn. T thấy lòng t lạnh như băng, cũng ko thiết tha gì, chỉ muốn bỏ đi 1 chỗ, nhưng cũg ko đành vì bà chỉ có mình t.
Đúng là 1 cái vòng luẩn quẩn. Quá khổ. T phải làm sao bây h. T biết t đag sai, nhưng t ko thể thoát ra nổi tiêu cực
Lúc ấy, t chỉ muốn thu mình vào, thật nhỏ bé càg tốt để chạy trốn, t cũg ko thiết ăn uống.
Chưa bao h rạch tay vì sợ đau, nhưng đã nhiều lần muốn treo cổ, sau mỗi trận chì chiết của mẹ t.
Điển hình như việc t ko nghe đt, mẹ t cũg chửi bới thậm tệ, chửi ngày này qua ngày khác. Sáng sớm chửi, đêm tối chửi.
T về muộn, bà cũng đay nghiến t là giống chó chứ ko phải ng.
Ngày còn bé bà hay để t khóc 2,3h sáng ngoài cổng trong đêm tối. Bà ko bao h nói lời y thương t, nhưg bắt t phải y thương bà. Bà nhân danh đẻ ra t để trói buộc t.
Rồi t dẫn bạn trai về ra mắt, bà ko ưa, liên tục soi mói, khi chỉ có mình t, bắt đầu lôi lỗi bạn t ra chì chiết từng ngày. Nói rất dài, rất nhiều. Bà tuyên bố nếu bạn t đến, bà ấy đuổi thẳng cổ, nhà bà, bà có quyền.
Tới mức t nghĩ t ko phải con ruột, và t còn nghĩ mẹ t bị đè nén cuộc sống nhiều nên đá thúng đụng nia. Bố mẹ t ly thân từ lúc mẹ t mang bầu. Bà dc có duy nhất t.
Trước kia, bà ngoại còn sống. Mẹ t với bà cũng hay chửi nhau ầm ĩ.
T thấy t khổ về mặt tinh thần quá chừng.
T thừa nhận t cũg ngang bướng, hay chống đối. Và nhiều lúc t nghĩ t là đứa con bất hiếu, nhưg t ko thể xua dc cảm giác ghét mẹ t và t càg chống đối nhiều hơn. T thấy lòng t lạnh như băng, cũng ko thiết tha gì, chỉ muốn bỏ đi 1 chỗ, nhưng cũg ko đành vì bà chỉ có mình t.
Đúng là 1 cái vòng luẩn quẩn. Quá khổ. T phải làm sao bây h. T biết t đag sai, nhưng t ko thể thoát ra nổi tiêu cực