Nhị Gia và con bé Giang chạy như bay về lớp 10a1 và lớp 10a2, đến cửa lớp. Cả 2 chào tạm biệt nhau, và đi vào học, nhưng vừa bước chân vào lớp. 1 giọng nói quen thuộc và lạnh nhạt cất lên: "Em kia đứng lại cho tôi".
Ngụy Trung Hiền ngẩng đầu lên, lại là bà cô chủ nhiệm trung niên. Chưa kịp lên tiếng, bà cô kia đã nói: "Em lại đây cho tôi".
Nhị Gia đi đến gần nơi bà cô đấy đứng, bà ấy đã lên tiếng: "Lại là em, hôm nay em lại đi học trễ. Em tên gì?".
Nhị Gia: "Thưa cô, em tên Ngụy Trung Hiền".
Cô giáo chủ nhiệm: "Em lại còn đi đánh nhau với ai mà mặt mũi bầm tím thế kia ?". Có vẻ như lúc này bà cô chủ nhiệm đã nhìn thấy khuôn mặt bầm dập của Nhị Gia nên lên hỏi.
Nhị Gia nhanh trí đáp: "Thưa cô, em đi học bằng xe đạp. Do không cẩn thận bị ngã xe chứ không phải đánh nhau đâu".
Đến lượt bà ấy nhìn Nhị Gia bằng ánh mắt dò xét, cũng phải. Mặt bầm tím nhiều chỗ vậy, nói ngã xe ai tin được. Nhưng bà ấy cũng nói: "Em về chỗ, viết bảng kiểm điểm. Cuối giờ mang nộp cho tôi".
Ngụy Trung Hiền ngẩng đầu lên, lại là bà cô chủ nhiệm trung niên. Chưa kịp lên tiếng, bà cô kia đã nói: "Em lại đây cho tôi".
Nhị Gia đi đến gần nơi bà cô đấy đứng, bà ấy đã lên tiếng: "Lại là em, hôm nay em lại đi học trễ. Em tên gì?".
Nhị Gia: "Thưa cô, em tên Ngụy Trung Hiền".
Cô giáo chủ nhiệm: "Em lại còn đi đánh nhau với ai mà mặt mũi bầm tím thế kia ?". Có vẻ như lúc này bà cô chủ nhiệm đã nhìn thấy khuôn mặt bầm dập của Nhị Gia nên lên hỏi.
Nhị Gia nhanh trí đáp: "Thưa cô, em đi học bằng xe đạp. Do không cẩn thận bị ngã xe chứ không phải đánh nhau đâu".
Đến lượt bà ấy nhìn Nhị Gia bằng ánh mắt dò xét, cũng phải. Mặt bầm tím nhiều chỗ vậy, nói ngã xe ai tin được. Nhưng bà ấy cũng nói: "Em về chỗ, viết bảng kiểm điểm. Cuối giờ mang nộp cho tôi".