Bà chủ quán cà phê nghe Ngụy Trung Hiền hỏi vậy, cũng không nói gì. Mà xào bài tarot, trải bài ra và yêu cầu Ngụy Trung Hiền rút 5 lá bài ra giống thằng Thịnh và con bé Giang. Ngụy Trung Hiền nghĩ đến việc sau này mình có giàu không trong lòng và rút ra 5 lá bài. Đặt lên bàn cà phê trước mặt bà chủ quán cà phê, mà bây giờ Ngụy Trung Hiền mới để ý. Những lá bài tarot này mang 1 màu sắc gì đấy khá u ám, đen tối, không giống những bộ bài tarot mang màu sắc tươi sáng mà Ngụy Trung Hiền từng thấy trên youtube. Đặt 5 lá bài trước mặt bà chủ quán cà phê xong, bà ấy nhìn những lá bài 1 lúc. Mặt bà ấy chợt biến sắc, vẻ mặt thoáng nét sợ hãi còn hơi cả lúc xem bài tarot cho con bé Giang. Rất lâu bà ấy yên lặng, đám Ngụy Trung Hiền cũng yên lặng theo. Không gian yên lặng như tờ, mãi 1 lúc lâu sau Ngụy Trung Hiền cảm thấy khó chịu trong lòng nên hỏi: "Sao chị, sau này em có giàu không ?".
Lúc này, bà chủ quán cà phê mới nói bằng 1 giọng không rành mạch cho lắm: "Sau, sau, sau này em sẽ rất nổi tiếng, ngàn, ngàn người, người, vạn người sẽ biết đến em".
1 câu trả lời không có liên quan đến câu hỏi của Nhị Gia, nó không hiểu bà chủ quán cà phê có ý gì khi nói vậy ? Nó thắc mắc có khi nào bà này phát điên rồi không, thì bà ấy đứng dậy nói: "Hôm nay chị có việc bận, các em đi về hết đi. Quán đóng cửa".
Cả đám thằng Nhị Gia kinh ngạc, chưa hiểu chuyện gì. Mãi 1 lúc lâu sau, đám thằng Nhị Gia ý thức được điều bà chủ quán cà phê nói thì chúng nó mới đứng dậy tính ra về. Nhưng con bé Giang nói: "Khoan đã mấy bạn, trả tiền nước đã rồi về".
Nghe con bé Giang nói vậy, bà chủ quán cà phê mới nói: "Không cần, chầu cà phê này chị cho các em luôn đấy. Không cần trả tiền, sau này các em cũng không được đến đây nữa".
Nghe đến đây, đám Nhị Gia hiểu. Bà chủ quán cà phê đuổi khéo chúng nó, cả đám sửng sốt, ngạc nhiên. Không hiểu chúng nó đã làm gì hay nói gì để khiến bà chủ quán cà phê tức giận chúng nó mà đuổi chúng nó đi như vậy. Nhất thời, chúng nó không biết phải làm gì. Thì thằng Thịnh là đứa máu nóng nhất đám vừa lên tiếng vừa chỉ tay vào mặt bà chủ quán cà phê: "Đi thi thì đi, thật bực mình. Lên thành phố Phú Yên chơi mà tự nhiên bọn mình lại dây vào 1 bà điên. Chị tưởng bọn tôi quý báu chị lắm đấy ?".
Lúc này, bà chủ quán cà phê mới nói bằng 1 giọng không rành mạch cho lắm: "Sau, sau, sau này em sẽ rất nổi tiếng, ngàn, ngàn người, người, vạn người sẽ biết đến em".
1 câu trả lời không có liên quan đến câu hỏi của Nhị Gia, nó không hiểu bà chủ quán cà phê có ý gì khi nói vậy ? Nó thắc mắc có khi nào bà này phát điên rồi không, thì bà ấy đứng dậy nói: "Hôm nay chị có việc bận, các em đi về hết đi. Quán đóng cửa".
Cả đám thằng Nhị Gia kinh ngạc, chưa hiểu chuyện gì. Mãi 1 lúc lâu sau, đám thằng Nhị Gia ý thức được điều bà chủ quán cà phê nói thì chúng nó mới đứng dậy tính ra về. Nhưng con bé Giang nói: "Khoan đã mấy bạn, trả tiền nước đã rồi về".
Nghe con bé Giang nói vậy, bà chủ quán cà phê mới nói: "Không cần, chầu cà phê này chị cho các em luôn đấy. Không cần trả tiền, sau này các em cũng không được đến đây nữa".
Nghe đến đây, đám Nhị Gia hiểu. Bà chủ quán cà phê đuổi khéo chúng nó, cả đám sửng sốt, ngạc nhiên. Không hiểu chúng nó đã làm gì hay nói gì để khiến bà chủ quán cà phê tức giận chúng nó mà đuổi chúng nó đi như vậy. Nhất thời, chúng nó không biết phải làm gì. Thì thằng Thịnh là đứa máu nóng nhất đám vừa lên tiếng vừa chỉ tay vào mặt bà chủ quán cà phê: "Đi thi thì đi, thật bực mình. Lên thành phố Phú Yên chơi mà tự nhiên bọn mình lại dây vào 1 bà điên. Chị tưởng bọn tôi quý báu chị lắm đấy ?".